Trong bối cảnh rộng hơn của Kiến trúc Mạng LAN Không dây (WLAN Architecture), kiến trúc Phân tán (Distributed Architecture) đại diện cho một xu hướng kiến trúc hiện đại, tách biệt với kiến trúc Tự trị truyền thống và kiến trúc Tập trung dựa trên Bộ điều khiển (Controller-Based).

Bản chất của Kiến trúc Phân tán

Kiến trúc Phân tán sử dụng các Điểm truy cập hợp tác (cooperative access points) và loại bỏ sự cần thiết của một bộ điều khiển WLAN vật lý.

Trong kiến trúc này:

Các Cơ chế Hợp tác và Vai trò của AP

Kiến trúc Phân tán được mô hình hóa theo các mô hình thiết kế định tuyến và chuyển mạch truyền thống, trong đó các nút mạng cung cấp trí thông minh phân tán độc lập nhưng hoạt động cùng nhau như một hệ thống để cung cấp các cơ chế kiểm soát một cách hợp tác.

Các AP hợp tác chia sẻ thông tin Mặt phẳng Kiểm soát giữa chúng để cung cấp các chức năng cốt lõi sau:

Ưu điểm trong Quản lý Dữ liệu và Mở rộng

So sánh với các Kiến trúc khác

Kiến trúc

Vị trí Mặt phẳng Điều khiển (Control Plane)

Vị trí Mặt phẳng Dữ liệu (Data Plane)

Tự trị (Autonomous)

Trong từng AP tự trị (tối thiểu)

Trong từng AP tự trị (chuyển tiếp cục bộ)

Tập trung (Centralized)

Trong Bộ điều khiển WLAN

Trong Bộ điều khiển WLAN (chuyển tiếp tập trung qua tunnel),

Phân tán (Distributed)

Phân tán giữa các AP hợp tác,

Trong từng AP (chuyển tiếp cục bộ)

Tóm lại, kiến trúc Phân tán cung cấp một mô hình mạng không dây không bộ điều khiển (controller-less) bằng cách phân phối các chức năng thông minh và chuyển tiếp dữ liệu về các AP ở cạnh mạng, nhưng vẫn duy trì quản lý tập trung thông qua một hệ thống NMS,.